Sau bản hit Xa (chờ đến mùa gió), Tùng mang đến một album dài sẵn sàng ghi dấu ấn trong lòng khán giả yêu nhạc indie Việt.
Có thể bạn quan tâm:
Làng nhạc indie Việt như một khu vườn bí ẩn, đầy hoa thơm mà đôi khi, những viên ngọc quý vô tình lại khó “trở mình” để tỏa sáng rực rỡ. Tùng là một nhân tố lạ, Tùng không có những ca khúc đặc biệt bắt tai, không có những chất liệu hoàn toàn mới hay chủ đề sâu sắc, không cố gồng mình để trở thành một hiện tượng. Nhưng vì thế mà âm nhạc của chàng trai này lại đáng nghe, đáng thưởng thức vì chính sự chiêm nghiệm chân thật của mình.
Ra mắt 26: Individualism, Tùng gửi đến khán giả những sáng tác thật tâm, tâm tình mà cũng đầy thích thú. Thử mình bằng cả hai ngoại ngữ tiếng Anh và tiếng Việt, Tùng làm mới bản thân trong cả cách sử dụng nhạc cụ và truyền tải giai điệu.
Ở đây lúc này là một cuộc dạo chơi đầy thú vị của Tùng. Dẫn dắt người nghe bằng những hợp âm đơn giản, tiếng trống giữ nhịp đầy tình tứ, Tùng cất tiếng hát và mang đến những ấn tượng đầy ngỡ ngàng. Những nốt trầm trưởng thành quyến rũ, hòa quyện cùng cách thả lời đầy phong lưu khiến người nghe như những trở lại những bài ca bất hủ thời Paris By Night nhiều thập kỷ trước.
Nam tính là vậy, lời hát và thông điệp lại cho thấy một Tùng vẫn rất tưng tửng và dịu dàng. “Những đường kẻ tay em có băn khoăn, Ta ăn cơm nắm nhưng sao lại ngắm trăm năm, Sao em cứ mãi vắt tay lên đầu, Thay vì cái nắm tay vào nhau". Tiếng trống, tiếng kèn dù có sang đến đâu, thích thú đến đâu, thì những câu chữ gần gũi, hài hước tinh tế vẫn ở đây, vẫn như để nói với khán giả rằng Tùng vẫn là Tùng thôi, vẫn đầy chất indie nhưng đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi.
Mỗi bài hát trong 26: Individualism lại là một hình thái cảm xúc mới, mang người nghe đến những trải nghiệm khác nhau, những không gian và buồn vui khác biệt.
Tô Mạn/Theo Văn Nghệ