Trà Ngọc Hằng vừa có những chia sẻ xúc động ký ức với ba những năm tháng tuổi thơ lớn lên ở vùng quê nghèo thường xuyên hứng chịu bão lũ…
Có thể bạn quan tâm:
Những ngày gần đây, TP.HCM thường xuyên có những cơn mưa nặng hạt…Trà Ngọc Hằng đang sinh sống và làm việc tại TP. Chính những cơn mưa lớn làm cô có những cảm xúc, kỷ niệm nhắc nhớ về tuổi thơ của cô những ngày tháng còn ở quê nhà Cà Mau.
Trà Ngọc Hằng chia sẻ về cơn bão số 5 Linda ập vào Cà Mau, lúc đó cô mới 7 tuổi. Nhưng trong trí nhớ của Trà Ngọc Hằng, mọi thứ vẫn rõ mồn một như thể vừa mới xảy ra ngày hôm qua thôi: “Trời tối đen như mực, gió rít và mái tôn bay lả tả như lá khô trên trời. Xóm nhà Hằng kế biển, năm đó Hằng nhớ gần như nhà nào cũng có chuyện buồn. Mất nhà cửa, mất tài sản khi đó không phải là điều kinh khủng nhất. Kinh khủng nhất là mất đi người thân. Hơn 3000 người chết năm đó phần nhiều là dân biển, tài công. Họ bỏ mạng ngoài biển, không cách nào về được với nhà…”.
Nhớ lại gia đình mình thời điểm đó, Trà Ngọc Hằng tiết lộ các anh chị Hằng khi ấy đang bán hàng ngoài bến xe, ba nhất định không cho về. Vì ba nói bến xe là nơi hiếm hoi xây kiên cố, có thể trú tạm lúc bão tới. Còn ba về nhà cùng Hằng, hai ba con cùng gia đình người hàng xóm trú bão dưới gầm giường - Hằng vẫn nhớ chiếc giường cây năm đó là món tài sản quý nhất trong nhà.
Trà Ngọc Hằng trải lòng: “Chẳng hiểu sao Hằng vẫn nhớ hoài thời khắc kinh khủng đó, nhưng lại không sợ hãi. Bởi lúc đó có ba bên cạnh. Sau này khi có người hỏi Hằng: Lúc nào trong đời Hằng thấy bình an nhất? Nói thiệt, khoảnh khắc bình an nhất cuộc đời Hằng chính là lúc được nằm trong vòng tay của cha, trong cơn bão lớn!”.
Hiện tại, Trà Ngọc Hằng tự hào vì bản thân có thể sống tốt, không chỉ lo được cho con gái Sophia mà còn phụ giúp gia đình. Trà Ngọc Hằng được nhiều người trong showbiz yêu mến bởi bản tính thẳng thắn, sống chân thành và luôn nỗ lực trong công việc. Thành công hôm nay luôn được Trà Ngọc Hằng chia sẻ là nhờ ở tuổi thơ cơ cực, vất vả mà cô đã trải qua.
“Có nhiều người hay sợ sệt, ngại ngùng khi nhắc về quá khứ nghèo khó, nhưng thiệt tình Hằng không hề vậy. Cũng không để tâm chuyện người ta sẽ nghĩ gì, chỉ cần biết những điều mình chia sẻ là có thật và cực kì quan trọng đối với bản thân là đủ. Con bé 7 tuổi mặc quần ống thấp ống cao, tay cầm chiếc thau nhôm đi nhận đồ từ thiện năm đó chính là Hằng. Bão tan, nếu không có những tấm lòng từ thiện, những người tốt giúp đỡ, Hằng cũng không biết liệu những người dân nghèo quê Hằng và cả gia đình mình năm đó sẽ sống cách nào. Cảm ơn và biết ơn từng gói mì, củ khoai, bộ đồ cũ năm đó Hằng từng được nhận, bởi những món đồ từ thiện đó đã giúp cả nhà Hằng không phải chịu đói sau cơn bão. Cảm ơn những khó khăn cực khổ, cảm ơn cả cái nghèo, vì nó dạy Hằng biết sợ để vượt qua”, cô kể.
Trà Ngọc Hằng cũng luôn nhớ về người ba đã mất của mình, bằng những tình cảm ấm áp nhất: “Cảm ơn ba - siêu nhân của riêng Hằng - đã cho con biết trên đời này không có gì quan trọng bằng gia đình cả. Không tiền nào, quyền lực nào có thể bắt một người dùng thân mình chở che cho người khác. Trừ khi họ là người cùng 1 gia đình, phải không ba?...”
San San/Theo Văn Nghệ